Thứ Tư, 18 tháng 11, 2009

Thủy Điện - tàn hại thiên nhiên - tàn sát dân lành


NHƯ THẾ NÀO LÀ ĐỦ ?
Miền Trung khô cằn , đất cầy lên sỏi đá - Chỉ có một chút rẻo đất ven biển còn lại là rừng xanh núi đỏ với những con sông ngắn củn.
Miền Trung với bão lũ triền miên - hầu như năm nào cũng phải gồng mình lên gánh vài trận thiên tai, không bảo thì lũ.
Đã nói là thiên tai thì làm sao tránh khỏi ? Thế nhưng thiên nhiên tuy khắc nghiệt, nhưng thiên nhiên cũng đã cung cấp cho con người biết bao nhiêu nguồn lực để giảm thiểu được những thiên tai.
Đó chính là những cánh rừng bạt ngàn đầu nguồn - đó chính là những rặng núi hùng vĩ - đó chính là những cánh rừng ngập mặn ven biển, những bãi phi lao bát ngát ven biển -
Rừng để ngăn lũ - Núi để che gió - rừng ngập mặn để ngăn sự xói mòn và phi lao để ngăn cát xoáy - ngăn gió giật.
Nhưng, con người vì lòng tham, vì sự thiển cận, thay vì tìm cách bảo vệ chính những nguồn lực mà thiên nhiên trao tặng, thì lại tàn hại không nương tay, chặt phá rừng đầu nguồn, bạt núi tìm khoáng sản - xẻ núi để làm đường - chặt phá rừng phi lao để khai thác quặng - đào hết rừng ngập mặn để nuôi tôm
Nhưng thôi - tất cả cũng chung quy là vì sự sống, cái ăn mà những người dân ít học đã làm những điều thiển cận, chỉ biết cái lợi trước mắt mà quên cái hại lâu dài.
Nhưng còn thủy điện - Chỉ vì cơn khát điện, phục vụ nhu cầu cho các nhà máy, cho các công trường, cho các khu vui chơi, cho khách sạn, nhà hàng, khu du lịch ... mà người ta liên tiếp xây hết thủy điện này đến thủy điện khác - một dòng sông ngắn cun củn mà có hàng chục cái thủy điện chặn nước từ thượng nguồn cho đến gần trung lưu !
Thế rồi, đến khi lũ về vì không còn rừng để ngăn giòng nước hung hãn thì cũng vì để bảo vệ các nhà máy thủy điện trị giá vài trăm triệu hay vài tỷ - người ta đã xả lũ một cách không tính toán ( thật ra vì ngu quá làm sao tính được ) và thế là dòng nước hung hăng được tiếp thêm sức mạnh, hùng hổ cuốn về đồng bằng, cuốn phăng tất cả, tàn hại tất cả - gây ra những thiệt hại hàng ngàn tỷ đồng - mà tất cả những điều đó chỉ đổ lên đầu những người dân không có một cái gì để tự vệ !
Bây giờ thì cả nước lại sục sôi lên phong trào cứu trợ - lại mì tôm lại quần áo, lại chậu xô để cứu đói những người dân đã mất nhà cửa, mất người thân, mất gia súc, mất gần như là tất cả chỉ vì sự tham lam, ngu dốt của những kẻ làm thủy điện !
Lẽ ra chính những thằng khốn nạn đó, những thằng sát nhân giấu mặt đó, những thằng chỉ biết tìm cách xây dựng các công trình nhân danh nhu cầu phát triển để vừa bỏ túi hàng tỷ đồng tiền hoa hồng, vừa được vênh váo như những kẻ công với đất nước phải bị lôi ra xét xử trước tòa án từ hình sự tới lương tâm của con người - thì lại ung dung phủi tay trước sự tang thương của những cơ sở chăn nuôi, trồng trọt, trước những gia đình đã mất đi tất cả !
Thôi thì cũng chỉ biết cắn răng cúi đầu, nuốt giòng nước mắt vào trong lòng vì cả đất nước này đã mất rồi - thì còn gì để mà mất nữa đâu - người dân Việt của tôi ơi !
Mùa thu Sai Gon 2009

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét