TT - Theo cuộc gọi hẹn trước, một ngày đầu tháng 6 tôi
đến Trường X tại Cần Thơ thao giảng môn tiếng Anh với hi vọng được tuyển
dạy tại trường rất nổi tiếng này. Nhưng sau đó tôi đã phải ra về trong
thất vọng.
Một tiết học sinh động của cô và trò lớp 3/1 Trường tiểu học Lê Ngọc Hân, Q.1, TP.HCM (ảnh minh họa) Ảnh: NHƯ HÙNG |
Đúng 14g, một nhân viên văn phòng đến nói với tôi:
“Theo như hẹn là chị bốc thăm nhận bài thao giảng nhưng em quên làm
thăm, thôi chị tự chọn bài dạy nhé”. Tôi chọn bài 8 lớp 8 và có 20 phút
chuẩn bị.
Sau khi chuẩn bị cẩn thận, tôi được mời qua phòng dạy,
giáo viên dự giờ đến một người, chờ 10 phút sau một người nữa đến và hỏi
tôi bốc thăm bài nào. Tôi thành thật trả lời đã chọn và đăng ký với
nhân viên văn phòng do không có thăm. Giáo viên này nói “không được”,
giở sách lớp 8 chỉ định tôi dạy bài 10 và bắt đầu ngồi vào ghế dự giờ.
Tôi phải bắt đầu dạy ngay mà không có thời gian chuẩn
bị nữa. Tôi vẫn tự tin vào khả năng và phương pháp dạy của mình nên
không e ngại, lúc này thầy hiệu trưởng cũng bước vô ngồi vào ghế dự giờ.
Thế nhưng chờ mãi vẫn không thấy học sinh. Hoạt động
chủ yếu cho bài giảng của tôi là học sinh sẽ chơi trò chơi liên quan đến
nội dung bài, từ đó các em sẽ nhớ bài và nhớ rất tự nhiên, tuy nhiên
bây giờ không có trò thì sao? (Do khi hẹn tôi đã hỏi rất kỹ và được xác
định là thao giảng với học sinh).
Các giáo viên và thầy hiệu trưởng thống nhất rằng tôi
nêu ra tiến trình giảng và các bước thực hiện là được. “Được lời như mở
tấm lòng” thế là tôi thao thao giảng, giáo viên dự giờ ghi rất nhiều cho
đến khi tôi kết thúc bài giảng.
Và tôi “được” nhận xét như sau: Khi dạy tôi không thấy
em cầm đến sách giáo khoa, điều này dễ làm học sinh mất tập trung. Em có
thể dạy tốt ở các trung tâm, chớ với trường phổ thông thì không thích
hợp. Em mới bắt đầu dạy thì đâu được dùng giáo án điện tử (do tôi mang
theo laptop để tiện cho học sinh chơi trò chơi, nhưng bị hiểu nhầm là
giáo án điện tử).
Và đây là lời nhận xét ấn tượng: Em phải làm đúng như
những gì đã được ấn định trong sách giáo khoa để học trò bắt chước và
làm theo. Lúc mới đến em phải hỏi trước về giáo án để dạy đúng như giáo
án đã được duyệt thì mới được. Em phải tuân thủ đúng các bước của sách
giáo khoa vì em có biết tác giả quyển sách giáo khoa này đã từ nước
ngoài sang đây ở đúng ba tháng để tập huấn cho giáo viên, nên nhất nhất
em phải theo chớ đâu được dạy mà như chơi vậy.
Và còn nhiều ý kiến nhận xét khác xoay quanh việc phải
tuân thủ theo khuôn mẫu có sẵn, không được sáng tạo cái mới về cả nội
dung và cách truyền thụ kiến thức, nhưng đến đây tôi “lùng bùng lỗ tai”
nên không tiếp thu thêm nữa.
Ra về, tôi thất vọng không thể tả. Tôi từng được nhiều
học viên tại các trung tâm ngoại ngữ mà tôi tham gia giảng dạy đánh giá
cao về cách dạy sáng tạo, giúp học viên tiếp thu kiến thức một cách nhẹ
nhàng, và đó cũng là tiêu chí giảng dạy của tôi. Điều làm tôi thất vọng
hơn nữa là tôi từng nghĩ trường X là trường có uy tín, chắc chắn có sự
tiến bộ trong việc tiếp thu cái mới và cần những giáo viên có tính sáng
tạo, nhưng...
Sự việc đã hơn nửa tháng rồi nhưng trong đầu tôi luôn
hiện lên câu hỏi: Tại sao có sự phân biệt giữa dạy trung tâm và dạy phổ
thông như vậy, trong khi học sinh đến trường hay đến trung tâm chủ yếu
để tiếp thu kiến thức?
MINH TUYỀN
Trả lời :
Vì nếu giáo viên dạy sáng tạo thì người kiểm tra không biết dựa vào cái gì để đánh giá - Vì họ cũng chỉ được biết và được phép đánh giá "theo khuôn mẫu" thôi.
Vì Trường Phổ thông phải dạy tiếng Anh trong nhiều năm - nếu dạy sáng tạo thì chỉ vài tháng là "hết vốn" và đến lúc đó thì cũng không còn giáo viên đủ trình độ để dạy HS nữa. Còn ở Trung tâm mà không nỗ lực dạy tốt trong vài tháng thì chỉ có nước húp cháo !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét