Chủ Nhật, 20 tháng 2, 2011

Nỗi nhục nhân đôi


TỪ NHỮNG TAI NẠN DO SỰ VÔ TRÁCH NHIỆM ...ĐẾN SỰ NGU DỐT VỀ SINH NGỮ !

Nếu nói về tai nạn gây chết người ở Việt Nam thì vô số kể nên từ những chuyện kỳ lạ như một người lái xe gắn máy, bị một viên đá trải đường văng lên từ một chiếc xe hơi chạy qua, chém ngay vào yết hầu, đứt động mạch cổ chết ngay tại chỗ, cho đến chuyện hai ba xe hơi chen nhau chạy qua cầu, bị xe lửa chạy ngược chiều tông phải nát bét vì do người gác cổng quên đóng hàng rào chắn và mới đây nhất là chuyện chìm tàu du lịch ở vịnh Hạ Long làm chết mười mấy du khách nước ngoài cũng vì thói vô trách nhiệm ... Đó là chuyện thường ngày ở Việt Nam, nên dù có đọc xong các tin này thì cũng không muốn nói lại để làm gì ! Vì nhắc đến trách nhiệm, là nhắc đến điều không có ở các quan chức VN thì nhắc làm gì !
Thế nhưng, tôi nhắc lại và phải nhắc lại vì chỉ do tình cờ cùng trong một lúc, tôi nhận được hai cái mail của người bạn từ nước ngoài gửi về, mỗi cái mail lại đề cập đến một chuyện không ăn nhập gì với nhau, nhưng đọc xong tự nhiên thấy muốn ...khóc !
Cái mail thứ nhất nói đến một cậu bé người Việt Nam, chỉ chưa đầy 12 tuổi nhưng đã được mời đến nói chuyện ở một trường đại học Mỹ :
Dưới đây là nguyên văn :
Đây là tin vui đầu năm của gia đình chúng tôi không thể tưởng tượng nổi Cháu nội Khang sinh ngày 31-2-1999 chưa đủ 12 tuổi còn đang học tiểu học được mời làm giáo sư của một trường Đại Học ở VA về môn “khoa ăn nói. “ mỗi tuần 4 giờ - mỗi giờ $250. Dĩ nhiên tất cả học trò đề lớn hơn thầy. Dưới đây là phát biểu của cháu Khang về giáo dục :
http://www.youtube.com/watch?v=WxlcGCGUG5o
Điều này cho thấy dân tộc Việt Nam nếu được giáo dục cẩn thận thì sẽ không hiếu những nhân tài ( nhưng tiếc là chỉ xuất hiện và được trân trọng ở nước ngoài ) - Thế nhưng, cũng là người Việt Nam , mà là những tay "lãnh đạo" bằng cấp cùng mình, trong buổi lễ truy điệu những nạn nhân chìm tàu ở vịnh Hạ Long , do có những khách du lịch nước ngoài nên mới bầy đặt làm lễ truy điệu - chứ nếu chỉ là du khách Việt Nam thì đừng có ...mơ. Trong bức ảnh chụp buổi lễ truy điệu đó, chúng ta thấy một tấm vải đen trên có hàng chữ : Vô cùng thương tiếc, và dịch ra tiếng Anh một cách trang trọng là : WITH DEEPLY SYMPATHY !
Cha mẹ ơi, tiến sĩ ơi, lãnh đạo ơi ! chỉ có một câu ngắn ngủi như vậy mà cũng viết sai ngữ pháp vì lẽ ra phải viết như vầy : With deepest sympathies thì còn ra cái thống chế gì nữa hở trời ! Vậy mà mấy thằng ngỗng đực mặc áo vét đứng đó vẫn cứ vô tư nghiêm trang cử hành cái lễ truy điệu "dô cùn thương tít" đó ! trong khi cả thế giới người Việt trên thế giới, và những em sinh viên HS biết chút tiếng Anh ở Sài Gòn khi nhìn thấy hình ảnh này phải cúi mặt xuống vì nhục !
Vậy xin hỏi người Việt ta dốt tiếng Anh hay giỏi đây ?
Một đứa trẻ hỉ mũi chưa sạch đã đứng trước giảng đường đại học dạy cho một đám người nước ngoài bằng chính ngôn ngữ của họ nhờ được đào tạo ở đâu? - Còn ba cái thằng lãnh đạo cả một tỉnh, chắc là có cả đốn bằng tiến sĩ thạc sĩ trong tủ thì viết có 3 chữ tiếng Anh mà sai hết 2 !nhờ được xuất thân từ một nền giáo dục nào?
Tuy nhiên, tất cả những điều sai lầm dẫn đến cái chết của những du khách cho đến việc viết sai vài chữ tiếng Anh và sau đó vẫn được đưa ra trước mắt mọi người một cách "chân chọng" đều có một nguồn gốc như nhau : Sự thiếu trách nhiệm - thói quen ẩu tả và tuỳ tiện - đây là chuyện cũng ...bình thường từ mấy chục năm nay ở cái guồng máy điều hành đất nước này rồi!
Saigon tháng 2/2011

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét