Thứ Hai, 16 tháng 5, 2011
Tài năng và ..ngu xuẩn !
Sự ngu xuẩn của những kẻ háo danh
Cuốn sách Tài năng và đắc dụng của Nhà Xuất bản (NXB) Chính trị Quốc gia đang gây choáng bạn đọc khi trong số 14 nhân tài của lịch sử Việt Nam và thế giới được chọn giới thiệu có ông Đặng Lê Nguyên Vũ, Chủ tịch Hội đồng Quản trị - Tổng Giám đốc Công ty Cổ phần Trung Nguyên.
Cuốn sách gồm ba phần:
Phần I - Về nhân tài trong lĩnh vực lãnh đạo, quản lý, các trường hợp được lựa chọn để nghiên cứu là Trần Quốc Tuấn, Nguyễn Trãi, Đào Duy Từ, Hồ Chí Minh và Chulalongkorn.
Phần II - Về nhân tài trong lĩnh vực khoa học - công nghệ, các trường hợp được nghiên cứu ở đây là Lê Quý Đôn, Trần Văn Giàu, Albert Einstein và Thomas Edison.
Phần III - Nhân tài trong lĩnh vực kinh tế, kinh doanh, các trường hợp nghiên cứu ở đây là Nguyễn Công Trứ, Nguyễn Trường Tộ, Bạch Thái Bưởi, Đặng Lê Nguyên Vũ và Bill Gates.
Đã có nhiều "dư luận" về chuyện này, nên chỉ xin đưa ra một vài suy nghĩ :
Về phía người soạn :
Là hai ông Tiến sĩ (là người được xem là có trình độ về tri thức và nhận thức cao ) và cả một hệ thống biên tập ở một nhà xuất bản "tầm cỡ" vậy mà vẫn "ung dung" và "trân trọng" ra mắt bạn đọc một cuốn sách nói về những người mà lịch sử và tiểu sử chỉ cần nhờ Mr. Google một cú bấm chuột là có đầy đủ - hay nói cách khác, là một cuốn sách thuộc nhóm "copy and paste" chỉ có điều chịu khó nhóm các danh nhân này thành từng nhóm - một điều mà bất cứ một sinh viên biết tin học và có kỹ năng biên soạn chút xíu là có thể làm được ! Vậy mà phải cần đến 2 ngài tiến sĩ và một đề án quốc gia để làm cái chuyện này, và làm ...tầm bậy ! Đến khổ !
Tôi chưa dám nói đến cái nội dung "tầm bậy" nhất là đưa một nhà buôn sỉ và lẻ cà phê vào hàng ngũ những "danh nhân thời đại" mà mới chỉ xét qua cách thức "phân nhóm" và đưa ra các danh nhân tiêu biểu thôi cũng là thấy ...ngu rồi !
Ai cũng biết, một trong những nguyên tắc cơ bản nhất của một công trình nghiên cứu là biết giới hạn đề tài - nếu nói về danh nhân thì cũng nên giới hạn trong phạm vi Việt Nam là đã không thiếu người để đưa ra rồi, vậy mà cũng ráng "nhét" cho được mấy "ông ngoại" từ một vì vua Thái Lan cho đến một nhà lập trình Mỹ vào cho có vẻ một công trình "quốc tế" - Làm như thế, không chỉ không có tác dụng gì mà chỉ cho thấy cái sự ...thiếu iốt của những người biên soạn!
Điều thứ 2 - Ngay cả việc giới thiệu các danh nhân VN trong một lĩnh vực khoa học - kỹ thuật thôi cũng là đủ độ dày cần thiết rồi cần gì phải đưa ra cả 3 lĩnh vực "bao trùm thiên hạ" để rồi phải đưa luôn mấy vị có tài buôn bán vào cho nó đủ bộ !
Điều thứ 3 : Cũng vì đưa ra nhóm kinh tế nên đã phải đưa vào một doanh nhân trẻ, mà tài năng chưa được thẩm định ngoài trừ sự thành công phần nào trong việc bán cà phê!
Và điều này vô tình làm lộ ra cái ý đồ "thật sự" của những người soạn sách ! Một ý đồ mà "ai cũng hiểu chỉ trừ hai ông tiến sĩ là không hiểu hay đúng hơn là không dám hiểu".
Về phía người "được chọn" Ngoại trừ ông Bill Gates là một là nhân tài trong lĩnh vực IT còn sống và chắc cũng chẳng thèm biết đến ở cái xứ VN này đã đưa mình vào hàng ngũ danh nhân ( mà có lẽ không hề hỏi qua ý kiến ) thì chỉ còn ông tổng giám đốc xí nghiệp cà phê - Còn các danh nhân khác đều không thể lên tiếng ( nên muốn làm gì thì làm - viết gì thì viết ! ) Nhưng ngay cả cái ông bán cà phê được bốc thơm đến tận giời cũng chối đây đẩy : Tui đâu biết gì - họ muốn ziết sao thì ziết chớ ! thì rõ ràng mới là vô duyên !
Hiện nay, việc đánh bóng tên tuổi bằng những cuốn sách kiểu "chuyện những người đương thời" là điều bình thường - nhưng những người được đánh bóng dù ở nhiều lĩnh vực đều ở một tầm ngang nhau - "mỗi người một vẻ" và thường các sách này được xem là một cách PR - nên "tình cho không biếu không" các "danh nhân" góp tiền vào cho nhà in, in ra tặng đối tác, khách hàng - ai cũng dzui !
Nhưng muốn chơi nổi bằng cách len lỏi vào những danh nhân thật sự - những "vì sao của đất nước" thì phải biết liệu sức mình - chơi nổi lấy tiếng ...ngu thì quả thực không xứng đáng là một doanh nhân thành đạt vì đó là kiểu mua danh chỉ đem lại kết quả là cho mọi người xúm vào ...cười ! và đó rõ ràng không phải là một chiến lược PR hiệu quả, chỉ tội cho 2 ngài tiến sĩ, cũng vì chút hư danh và một mớ quyền lợi vật chất mà cũng bị ...cười lun ! đúng là tài năng và ...ngu xuẩn !
Tháng Sáu trời mưa !
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)