Thứ Bảy, 9 tháng 8, 2014

PHIẾN ĐÀM

Vấn đề hạnh phúc:
Chỉ có thể đi cùng bạn một đoạn đường
Du Vũ Minh
***

Sau cơn mưa vào ngày xuân hôm ấy, người bạn tốt của tôi ngỏ lời từ giã. Tôi kiên trì đòi đưa bạn ấy ra đến trạm xe.  Bạn ấy ngăn cản tôi:
"Đưa người ngàn dặm, cuối cùng rồi cũng cách biệt” (Tống quân thiên lý, chung hữu nhất biệt).  Dù thế nào đi nữa thì bạn cũng chỉ có thể đưa tôi đi một đoạn đường, thôi thì chỉ đưa tôi đến cửa thì ngừng bước nhé."
Tôi đành tôn trọng theo ý kiến của bạn ấy và  trầm ngâm và nghiệm lẽ rằng:

1/. Mỗi con người đều chỉ đan xen vào một đoạn trong cuộc sống của người khác.  Điều chắc chắn vĩnh viễn là chỉ có thể đưa người cùng đi một đoạn đường. 

- Bạn thương yêu cha mẹ mình, hy vọng họ sống lâu trăm tuổi, nhưng trong lúc bạn đang rất hiếu thuận với cha mẹ mình, thì họ cũng sẽ rời xa trước mặt bạn, bạn cũng chỉ có thể đi cùng cha mẹ mình một đoạn đường mà thôi.

- Bạn yêu thương con cái của mình ư, từng giờ khắc bạn mong rằng mình có thể vì chúng mà ngăn gió chắn mưa.  Vậy mà bạn đang lớn tuổi từng ngày, rồi cũng có một ngày, trước mặt các con bạn cũng phải bỏ chúng mà đi, bạn chỉ có thể cùng đi với con cái một đoạn đường.

- Bạn có người vợ tâm đầu ý hợp, nhưng hai mươi mấy năm trước cô ấy thuộc về cha mẹ, vài mươi năm sau cô ấy cũng bị con cái, vận mệnh, mà chia cách, bạn cũng chỉ có thể đi cùng với nàng một đoạn đường.

- Bạn xem trọng trong tình nghĩa bạn bè, nhưng nếu không phải là bạn bè lìa xa bạn, thì cũng chính là bạn sẽ lìa xa bạn bè, bạn chỉ có thể cùng đi với bằng hữu một đoạn đường.


2/. Cũng vì chỉ có thể cùng đi với nhau một đoạn đường, nên bạn càng thêm quí trọng tiếc thương.
- Lúc mà người ta cơ nhỡ đói rách, sự quan tâm của bạn nên trở thành một quả táo.
- Lúc mà người ta giá rét, thì sự giúp đỡ của bạn nên biến thành một cái áo bông.
- Lúc mà người ta vui vẻ hạnh phúc, thì sự tươi cười của bạn đáng nên sáng lạn nhất.
- Lúc mà người ta gặp chuyện thương tâm, thì sự vỗ về an ủi của bạn đáng thật là chân thành thiết tha...
 
3/. Bởi vì chỉ có thể cùng người đi một đoạn đường, nên bạn cũng cần học cách từ bỏ.
Cha mẹ chỉ có thể vỗ về nuôi nấng bạn trưởng thành, không nên kỳ vọng cha mẹ là cái quải trượng (cây gậy) vĩnh viễn của bạn, để có thể chống đỡ toàn bộ cuộc đời của bạn.
 
Con cái cũng chỉ cùng liên quan huyết nhục với bạn, chứ không phải là vật phẩm phụ thuộc của bạn, bạn cần phải biết tôn trọng sự lựa chọn cuộc đời của chúng.
 
Vợ con vì bạn mà cung phụng dâng hiến hết tình ái, nhưng sinh mệnh của nàng không phải là vật phẩm thế chấp của ái tình, nên dành cho nàng những khoảng riêng tư cần thiết.
 
Bằng hữu có thể cho bạn sự ấm áp, nhưng loại ấm nồng này là loại tình cảm mở, bạn không thể cưỡng hành độc chiếm tình hữu nghị của người khác...
 
Như vậy, bạn chỉ là người khách qua đường trong cuộc đời của người khác, chỉ có thể cùng người đi một đoạn đường đời; đó chính là tính hữu hạn mà bạn cho người khác, vậy thì làm sao có thể mong cầu người khác cho đi sự vô hạn được?


NGƯỜI VIỆT ĐÁNG NGƯỠNG MỘ

18 ĐIÊU KHIẾN NGƯỜI MỸ NGƯỠNG MỘ NGƯỜI VIỆT

Mới đọc qua tưởng lại một bạn ngọai quốc chê Việt Nam một cách khéo léo, ai dè là một góc nhìn rất chân thật, mộc mạc và có phần dí dỏm. Những điều đáng yêu này không thể tìm được ở đâu ngoài Việt Nam...



1. Tôi ngưỡng mộ sự cần cù chăm chỉ của người Việt Nam. Nhiều người làm việc cật lực từ 6 giờ sáng đến nửa đêm hàng ngày, dù thành quả chỉ là một vài USD.

2. Tôi ngưỡng mộ sự bẽn lẽn và ngây thơ như trẻ con của nhiều thanh niên. Các chàng trai và cô gái trong lứa tuổi 20 tán tỉnh và đùa cợt với nhau theo cách mà bạn không bao giờ nhìn thấy ở Mỹ nữa. Người ta mất thời gian để tìm hiểu nhau hơn và có thể hẹn hò nhiều tháng trước khi có một mối quan hệ yêu đương chính thức.

3. Tôi ngưỡng mộ việc người Việt Nam có thể ăn một loại trái cây bốc mùi khủng khiếp như sầu riêng. Đối với tôi, nó có mùi như thuốc đắng trộn với… nước đái mèo.

4. Tôi ngưỡng mộ việc rất nhiều người dân ở đây có thể mặc chiếc áo khoác dày cộp khi trời nóng 35 độ C và nói rằng đó là cách làm “mát”. Rõ ràng nó không mát theo cách thông thường mà người Mỹ hiểu, nhưng có lẽ nó làm họ dễ chịu hơn là bị mặt trời đốt cháy.

5. Tôi ngưỡng mộ cách những người đàn ông say xỉn và nằm lăn quay trên phố. Điều này tốt hơn là nửa tỉnh nửa say và đâm phải ai đó bằng chiếc xe của mình.



6. Tôi ngưỡng mộ sự kiên nhẫn của mọi người trong sự kẹt xe giao thông. Nếu là dân Mỹ như tôi, hẳn họ sẽ không ngớt chửi rủa và rên rỉ khi ngồi trong một chiếc xe máy lạnh mát mẻ của mình.

7. Tôi ngưỡng mộ cách các bậc cha mẹ ở Việt Nam chăm chút các đứa trẻ của mình. Họ nói chuyện và chơi với con của họ liên tục và chạy sau lũ trẻ để đảm bảo rằng chúng không bị ngã. Ở Mỹ, hầu hết các bậc cha mẹ dường như không mấy vồ vập khi thấy đứa trẻ của mình sau một ngày dài làm việc.

8. Tôi ngưỡng mộ cách người dân hành xử trong các vụ va chạm giao thông. Họ có thể bị ngã, nhưng vẫn bỏ qua cho nhau và ngồi lên xe đi tiếp, không gọi cảnh sát và nhờ luật sư kiện tụng như ở Mỹ.



9. Tôi ngưỡng mộ cách người Việt Nam có thể có vẻ ngủ bất cứ nơi nào. Đàn ông thường xuyên ngủ trên xe máy hoặc trên mặt đất, trẻ nhỏ thì ngủ khi ngồi giữa bố mẹ trên xe máy, và tất cả mọi người đều có thể ngủ trên chiếc xe buýt xóc như rang ngô trên chuyến đi Gia Lai, ngoại trừ tôi.

10. Tôi đặc biệt ngưỡng mộ những người phụ nữ ở Việt Nam. Họ có thể làm những công việc khó khăn và kéo dài, nhưng vẫn mong muốn được tự tay chăm sóc những đứa trẻ và chuẩn bị các bữa ăn gia đình.

11. Tôi ngưỡng mộ cách mọi người có thể “ngồi xổm kiểu châu Á” trong nhiều giờ. Tôi đã thử ngồi như vậy một vài phút, và nó đã làm lưng tôi tê liệt.



12. Tôi ngưỡng mộ người Việt Nam vì họ có thể ngủ bất kể xung quanh ồn như thế nào. Đó có thể là tiếng ồn của xe cộ, các công trình xây dựng hang tiếng nhạc từ phòng karaoke nào đó.

13. Tôi thậm chí còn ngưỡng mộ những con chó ở Việt Nam. Chúng chắc chắn là một trong những động vật thông minh và bền bỉ nhất trên thế giới. Những chú chó ở Việt Nam tránh ô tô và xe máy rất giỏi, đồng thời cũng phải đủ khôn ngoan để không bị biến thành bữa ăn của ai đó.

14. Tôi ngưỡng mộ đức tin đặc biệt của của những người tham gia giao thông. Nó giống như việc các tín đồ Do Thái băng qua Hồng Hải nhờ vào phép màu của nhà tiên tri Moses.

15. Tôi ngưỡng mộ việc những đứa trẻ và người già đi bán vé số thay vì chỉ đi ăn xin. Tôi luôn luôn cố gắng giúp đỡ họ bất cứ khi nào có thể.

16. Tôi ngưỡng mộ việc những người đi xe máy có thể chở nhiều đồ hơn khối lượng mà tôi chở được trên chiếc xe tải nhỏ của mình.



17. Tôi ngưỡng mộ sự dũng cảm của những đứa trẻ đi bộ và đi xe đạp trên đường phố trong giờ cao điểm. Chúng di chuyển bình thản như thể chẳng có chiếc xe nào xung quanh cả.

18. Trên hết, tôi ngưỡng mộ tình yêu và sự kính trọng mà người Việt Nam dành cho người thân, tổ tiên và bạn bè. Hầu hết các gia đình sẽ cầu nguyện, thắp hương và dâng cúng không chỉ cho ông bà cha mẹ đã mất của mình mà cả các thế hệ trước đó và thậm chí là cả các mối quan hệ xa xôi. Tôi đã thấy người thân đi xa hàng trăm dặm chỉ để tỏ lòng tôn kính với ông bác quá cố của tôi trong dịp Tết. Con cái có thể thay mặt cha mẹ đến và tỏ lòng tôn kính với những người mà họ chưa bao giờ gặp trong đời. Đây chỉ là danh sách của tôi bây giờ. Tôi chắc chắn rằng còn rất nhiều điều khác để những người ở nước khác ngưỡng mộ về người Việt Nam.